Osho – Tình yêu – Tự
do – Một mình
Phần IV: Một mình
Chương 15: Người lạ với
bản thân mình
Chúng ta được sinh ra một mình,
chúng ta sống một mình, và chúng ta chết một mình. Một mình là chính bản tính của
chúng ta, nhưng chúng ta không nhận biết về nó. Bởi vì chúng ta không nhận biết
về nó nên chúng ta vẫn còn là người xa lạ với bản thân mình, và thay vì thấy sự
một mình của mình là cái đẹp và phúc lạc vô cùng, im lặng và an bình, thoải mái
với sự tồn tại, chúng ta đã hiểu lầm nó là đơn độc. Đơ n độc bị hiểu lầm là một
mình. Một khi bạn hiểu lầm sự một mình của mình là đơn độc, toàn thể ngữ cảnh
thay đổi. Sự một mình có cái đẹp và cái vĩ đại, cái tích cực; đơn độc là nghèo
nàn, phủ định, bóng tối, buồn thảm.
Đơn độc là lỗ hổng. Cái gì đó bị
thiếu, cái gì đó được cần tới để lấp đầy nó, và không cái gì có thể lấp đầy nó
được bởi vì nó là hiểu lầm ngay chỗ đầu tiên. Khi bạn trở nên già hơn, lỗ hổng
cũng lớn hơn. Mọi người đều sợ hãi là bản thân mình tới mức họ làm bất kì loại
việc gì ngu xuẩn. Tôi đã thấy mọi người chơi bài một mình; đối phương không có
đó. Họ đã bịa ra trò chơi mà trong đó cùng một người chơi bài cả hai bên. Nh ững
người đã biết tới sự một mình đều nói điều gì đó tuyệt đối khác. Họ nói không
có gì đẹp hơn, an bình hơn, vui vẻ hơn ở một mình.
Người thường cứ cố gắng quên đi
đơn độc của mình, và thiền nhân bắt đầu ngày một quen hơn với sự một mình của
mình. Người đó đã bỏ lại thế giới; người đó đã đi vào hang động, lên núi non,
vào rừng sâu, chỉ để được ở một mình. Người đó muốn biết mình là ai. Trong đám
đông, điều đó là khó; có nhiều quấy rối. Và những người đã biết tới sự một mình
của họ đều biết niềm phúc lạc lớn lao nhất có thể có cho con người - bởi vì
chính bản thể bạn là phúc lạc. Sau khi được hài hoà với sự một mình của mình, bạn
có thể quan hệ; thế thì thân thuộc của bạn sẽ đem tới niềm vui lớn lao cho bạn,
bởi vì nó không bắt nguồn từ nỗi sợ. Khi tìm ra sự một mình của mình, bạn có thể
tạo ra, bạn có thể được tham gia vào nhiều điều bạn muốn, bởi vì sự tham gia
này sẽ không còn là chạy xa khỏi bản thân bạn nữa. Bây giờ nó sẽ là sự mở rộng
của bạn; bây giờ nó sẽ là biểu lộ của tất cả những cái là tiềm năng của bạn.
Nhưng điều cơ bản đầu tiên là biết tới sự một mình của bạn một cách tuyệt đối.
Cho nên tôi nhắc bạn, đừng hiểu
lầm một mình là đơn độc. Đơn độc chắc chắn ốm yếu; một mình là mạnh khoẻ hoàn hảo.
Bước đầu tiên và chủ yếu nhất của bạn hướng tới nghĩa và ý nghĩa của cuộc sống
là đi vào sự một mình của bạn. Nó là ngôi đền của bạn; nó là nơi Thượng đế của
bạn sống, và bạn không thể tìm thấy ngôi đền này ở đâu khác.